Bên cạnh em - Lucy Nguyễn

Đã tiếp cận 637 người 0NDA 974 - (0 bình luận)

Giá trị: 45.000 | Loại tiền: VND | Đơn vị: | Điểm đến: | Xu hướng: Truyện | Tính chất: Truyện | Hiện liên hệ: không hiện | Loại hình: Cá nhân

Chi tiết:


CHƯƠNG 1: NHIỆM VỤ QUAN TRỌNG
Người đàn ông ôm trong vòng tay một cô gái với bộ đồ đỏ, bên cạnh là một vũng máu. Chiếc váy đỏ mặc trên người cô gái dường như được tô nhuộm bởi màu máu mà trở nên thẫm lại thật thê lương. Khuôn mặt người đàn ông nhòa đi bởi những hàng lệ tuôn rơi đau đớn. Anh ta vừa gào thét đầy tuyệt vọng, vừa ôm thật chặt người con gái ấy mà gọi tên: “Thái Thanh”. Khung cảnh thật sự đau lòng.
Quỳnh Anh chợt giật mình tỉnh dậy, cảm nhận được những giọt lệ của mình vẫn còn vương trên khóe mắt, ướt đẫm luôn chiếc gối. Cô trở nên kinh hãi, trái tim cô đau nhói, giấc mơ đó đã từng thấy trước đây, khung cảnh thê lương ấy không chỉ một lần mà gần đây thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ. Nó khiến cô sợ hãi, lo lắng khôn nguôi. Nhưng rồi cuộc sống bận rộn, cũng chẳng còn bận tâm đến.
Sài Gòn, 06:00 am.
Quỳnh Anh, nhân viên phòng Điều hành cho một công ty du lịch- Wonwold Travel, công ty du lịch lớn thứ hai trên cả nước. Để trở thành nhân viên chinh thức cô đã phải nỗ lực rất nhiều, sự nỗ lực cũng được công ty tin tưởng, hứa hẹn sự phát triển trong tương lai. Hôm nay, Quỳnh Anh phải đến công ty theo sự chỉ đạo của quản lý.
Bên trong căn phòng, người con trai đứng lặng bên khung cửa sổ lớn, ung dung tận hưởng ly trà nóng trên tay, ánh sáng mặt trời nhẹ nhàng chiếu qua vẻ mặt lạnh lùng, khôi ngô ấy tạo nên một mỹ cảnh. Đó chính là Hải Nguyên, quản lý của bộ phân điều hành nơi Quỳnh Anh làm việc .
Quỳnh Anh: Chào anh! Em tới rồi.
Hải Nguyên: Em ngồi đi.
(Rồi nhẹ nhàng tiến lại gần đặt nhẹ tách trà lên bàn, khoan thai ngồi đối diện cô)
Hải Nguyên: (trầm tĩnh nói) Anh có một chương trình lớn muốn giao cho em, chương trình này rất quan trọng, đương nhiên trách nhiệm và áp lực rất lớn. Em tự tin không?
Lời nói và vẻ mặt của Hải Nguyên vô cùng nghiêm túc, Quỳnh Anh cũng nhận thức được tầm quan trọng của chương trình này. Tuy có chút lo lắng, nhưng đây chính là cơ hội tốt để cô phát triển. Ưm! Không sao, sẽ làm được thôi, chuẩn bị tốt là được, không được bỏ lỡ cơ hội, cô tự nhủ với lòng mình như vậy.
Quỳnh Anh: Em sẽ làm được. (lời nói vô cùng dứt khoát)
Hải Nguyên: Rất tốt! Đây là kịch bản chương trìn, em xem qua đi. Anh có việc bận nên không thể trực tiếp quản lý trong thời gian diễn ra chương trình. Nên sẽ giao cho em và Như Quỳnh trực tiếp giám sát, còn anh sẽ gián tiếp quản lý thông qua hai em.
Hải Nguyên: Từ nay tới ngày bắt đầu chương trình em sẽ không được sắp xếp chương trình khác để tập trung nghiên cứu chương trình lần này. Đây là cơ hội, hãy làm thật tốt. Anh tin tưởng em.
Hải Nguyên: Em còn thắc mắc gì không?
Quỳnh Anh: Dạ, hiện tại thì chưa. Có gì em sẽ liên lạc với anh.
Hải Nguyên: Ừm! Em có thể về rồi. Một ngày tốt lành!
Quỳnh Anh: Chào anh, chúc anh một ngày tốt lành!
Chương trình lần này có quy mô gần 10.000 khách, họ là nhân viên của V.I.P (công ty điện tử độc quyền nội địa) nên yêu cầu về trải nghiệm của họ rất cao. Đây là món hời lớn cho công ty, cũng là thử thách lớn. Tất cả các cá nhân có năng lực cao đều được công ty đưa vào chương trình lần này. Cô tự tin vậy thôi chứ với chương trình này cũng phải cảm nhận được đôi phần lo lắng trong suy nghĩ. Tin tưởng bản thân là điều duy nhất Quỳnh Anh có thể trong tình hình hiện tại.
Hôm nay là một ngày nắng đẹp, dạo quanh trung tâm thương mại, Quỳnh Anh sắm sửa cho mình thêm vài bộ đồ mới hợp thời, thêm chút thực phẩm để tự tay làm cho mình một bữa trưa thịnh soạn như thưởng cho bản thân vì đã lâu chưa có một ngày không có công việc. Đang xếp hàng chờ thanh toán, thì điện thoại cô reo lên.
Quỳnh Anh: Em nghe!
Hải Hoàng: Anh đang trên đường tới nhà em, tầm 15 phút nữa là tới.
Quỳnh Anh: Em đang xếp hàng thanh toán trong siêu thị tầm 20 phút nữa mới về tới nhà. Anh cứ vào nhà trước rồi nấu hộ em nồi cơm nhé. Trưa nay em sẽ làm cho anh một bữa ăn thịnh soạn. Yêu anh.
Hải Hoàng: Ok em. Yêu em.
Đợi đầu dây bên kia tắt máy, cô mỉm cười hạnh phúc. Hải Hoàng là bạn trai của cô, họ đã ở bên nhau 3 năm, anh ấy rất tốt, rất quan tâm cô. Cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc với mối quan hệ này, anh ấy là người đàn ông cô muốn cam kết trọn đời.
Về đến nhà, mở cửa ra, một cái ôm bất ngờ siết chặt lấy Quỳnh Anh tưởng chừng như ngợp thở, một nụ hôn nhẹ nhàng đặt trên vầng trán, dừng lại một lúc, sau đó giọng nói ấm áp quen thuộc ghé sát tai cô thì thầm: “Anh nhớ em”. Cô nhẹ nhàng siết chặt vòng tay ôm lấy người con trai ấy một hồi lâu.
Quỳnh Anh luôn phải di chuyển khắp nơi vì tính chất công việc, còn Hải Hoàng cũng luôn phải nỗ lực cho công việc kinh doanh riêng của mình. Công ty của anh cũng phát triển khá ổn định trong thị trường vải nội địa. Đã lâu rồi họ mới có thời gian riêng dành cho nhau lãng mạng đến vậy. Nên những khoảng thời gian ở bên nhau, Quỳnh Anh đều luôn trân trọng.
Lâu ngày không gặp họ có rất nhiều chuyện muốn nói cho nhau nghe, suốt bữa ăn nói đủ việc trên trời dưới đất, không khí vô cùng vui vẻ. Cô cũng kể cho anh nghe về công việc của cô sắp tới, anh luôn dành những lời cổ vũ cho cô đối với chương trình lần này. Được Hải Hoàng ủng hộ Quỳnh Anh như được tiếp thêm động lực
Hải Hoàng rời đi sau bữa trưa, công ty anh có việc đột xuất nên anh phải họp gấp và chuẩn bị bay qua Trung Quốc để giải quyết. Cô không nỡ, nhưng anh còn công việc, cô không thể ích kỉ.
Quỳnh Anh: Em giúp anh được gì không? Em ra sân bay tiễn anh nhé.
Hải Hoàng: Không cần đâu, anh giải quyết được. Cũng không cần ra sân bay tiễn anh đâu, ở nhà nghỉ ngơi chờ tin tốt của anh.
Cô không kìm được mà hôn anh, anh cũng đáp lại. Rồi anh lặng lẽ lái xe đi, cô nhìn chiếc xe dần đi khuất mới lững thững bước vào nhà. Thật trống rỗng nhưng Quỳnh Anh mong công việc của anh sẽ thuận lợi được giải quyết.
Tối hôm đó, Quỳnh Anh dành thời gian cho việc tìm hiểu chương trình, tìm hiểu khách hàng mình sắp phụ trách để có thể chắc chắn mình ứng xử và kiểm soát tốt các họat động trong chương trình. Cô cũng không quên gọi điện hỏi thăm Hải Hoàng, nhưng đầu dây bên kia trong trạng thái bận, từ chiều đến giờ anh không nhấc máy. Cô lo lắng cho anh, có lẽ việc giải quyết gặp rắc rối nên anh mới không nghe máy. Không nên quá làm phiền anh, cô tự nhủ rằng anh sẽ không sao, chờ anh gọi điện báo tin vui.

CHƯƠNG 2: SỰ THẬT
Để chuẩn bị tốt cho nhiệm vụ sắp tới, ngày nào Quỳnh Anh cũng tìm hiểu về đối tác một cách nghiêm túc nhất có thể. Xây dựng cả những kịch bản ứng phó tối ưu nhất phòng trường hợp xấu nhất xảy ra. Mọi thứ dường như đã được cô đong đếm một cách tỉ mỉ, rõ ràng.
Ngày chương trình tour khởi hành cũng đã tới, thay vì điểm đến là Đà Lạt thì nay đã đổi thành Đà Nẵng theo yêu cầu của bên khách hàng. Không quá ảnh hưởng gì đến sự chuẩn bị của cô vì Đà Nẵng cô đã dường như nằm lòng. Xuất hiện tại điểm đón khách, Quỳnh Anh cho thấy sự tươi trẻ với trang phục giản dị, chuyên nghiệp. Xe bắt đầu lăn bánh, hành khách vui vẻ, hài lòng với tác phong của cô. Một khởi đầu thuận lợi.
Sau khi tham quan các điểm du lịch trên chặng đường tới Đà Nẵng, xe dừng lại Nha Trang, du khách sẽ có một ngày tham quan và qua đêm tại đây. Sau khi du khách dùng cơm tối rồi tham quan tự do. Quỳnh Anh cũng có thời gian riêng cho mình nghỉ ngơi và dạo bộ. Cô ngồi trên bãi biển, ngắm từng đợt sóng ập vào bờ trong ánh sáng mờ mờ buổi đêm. Khung cảnh đầy tĩnh lặng, yên bình. Lúc này, cô nhấc điện thoại lên, cô muốn gọi cho Hải Hoàng.
Hải Hoàng: Alo, anh nghe.
Quỳnh Anh: Anh có tiện nói chuyện không? Em nghe hơi ồn, anh đang ở ngoài đường hả?
Hải Hoàng: Ukm, anh đang không tiện lắm, em có gì cứ nói đi, anh nghe.
Quỳnh Anh: Công việc của anh ổn chứ? Có khó khăn gì không?
Hải Hoàng: ừm, công việc của anh…ổn…???
(Tiếng trả lời bị tiếng nhạc lấn át, câu nghe được câu không, chỉ nghe được rằng nó ổn, còn lại anh nói gì tiếp theo cô đều không thể nghe được. Nhưng cô lại nghe thấy một giọng nữ đang thì thầm to nhỏ gì đó, hòa quyện với tiếng nhạc ồn ào, tiếng người nói chuyện qua lại đầy lộn xộn, cảm giác rất khó chịu)
Quỳnh Anh: Anh…. ( một tiếng tút vang lên, anh đã tắt máy)
Cảm giác lúc này thật hụt hẫng, trống rỗng. Cô chưa kịp nói thêm thì anh đã tắt máy. Giọng nữ đó liệu có liên quan gì với anh hay do anh đang ở ngoài đường ồn ào mà thôi, hay do giải quyết công việc? Các câu hỏi liên tục được đặt ra trong đầu cô. Tâm trạng thật lẫn lộn hòa cùng cảnh biển đêm bình lặng, tâm trạng càng trở nên nặng trĩu.
Trở về phòng với tâm trạng không mấy vui vẻ, cô vẫn phải tự trấn an mình là mọi thứ đều ổn chỉ là mình suy nghĩ quá nhiều thôi. Sáng hôm sau, vẻ mặt cô vẫn tươi tỉnh bắt đầu công việc. Đây là sự chuyên nghiệp mà một hướng dẫn viên cần có để đảm bảo hoàn thành công việc hiệu quả. Cô đã làm rất tốt. Đoàn tiếp tục dừng chân tại Quy Nhơn tham quan 1 ngày rồi lại tiếp tục di chuyển tới điểm đến cuối cùng là Đà Nẵng và sẽ ở tại đây 2 ngày.
Đêm đầu tiên nghỉ ngơi tại đây, cô lại tiếp tục dạo bộ, đây là cách để cô thư giãn cũng như khoảng lặng để mình suy nghĩ và bình tâm. Đang đi dạo quanh cầu Rồng, bỗng cô dừng lại vì một đám đông đang xôn xao đứng thành một vòng tròn. Nghe người ta truyền miệng nhau về một ai đó đang cầu hôn. Quỳnh Anh cũng tò mò muốn biết cảnh tượng cầu hôn sẽ như thế nào. Cô mon men cũng tìm cho mình được một góc nhìn thuận lợi quan sát.
Nhưng rồi khuôn mặt biến sắc khi người con trai cầm bó hoa quỳ trước một người con gái xinh đẹp ấy hiện ra rõ mồn một, là Hải Hoàng bạn trai cô. Người đang quỳ gối cầu hôn đó là Hải Hoàng. Anh sao lại xuất hiện ở đây, công việc đột xuất quan trọng mà anh nói là gì? Là đây sao? Anh lừa cô? Anh cầu hôn người con gái khác ngay trước mặt cô? Anh? Tại sao?
Như cái gì đó sắc nhọn đâm thẳng vào tim. Nó đau như cắt từng thớ thịt. Tuyệt vọng, đau đớn nhìn người con trai trước mắt rồi vội vàng quay đi. Cô không muốn nhìn nữa, sự thật này quá khắc nghiệt.
Không nhận thức được con đường cô đi, chỉ biết đâm đầu chạy thẳng, chạy xa khỏi cái sự thật đau lòng ấy. Cô không nhận thức được mình đang ở đâu, không thể thở được chỉ có thể cựa quậy, vẫy vùng giữa dòng nước đầy tuyệt vọng. Vì sự nhộn nhịp của sự kiện cầu hôn kia mà không ai nhận thức được có ngươi đang vùng vẫy giữa dòng nước. Tuyệt vọng trong tuyệt vọng cô dường như buông xuôi. Cơ thể dần chìm trong làn nước.
...
Nếu bạn quan tâm và muốn đọc tiếp các chương truyện tiếp theo, vui lòng ấn thanh toán để mở chương mới hoặc liên hệ đến số hotline: 0936968000 để được hỗ trợ

 
Được gắn thẻ
Xu hướng đề xuất
Thương hiệu được đề xuất